Wednesday, January 13, 2016

Góc nhìn và trao đổi về bài viết “Ý kiến đảng viên gửi Đại hội XII của Đảng” của tác giả Nguyễn Hồng Thanh




                                                                                 Thành Công
Thoạt đầu khi tiếp cận với chủ đề bài viết và biết tuổi tác của ông gây cho tôi nhiều thiện cảm, ở độ tuổi xưa nay hiếm mà vẫn trăn trở, tâm huyết, trách nhiệm với Tổ quốc, với dân tộc là đáng quý và trân trọng... Nhưng thật buồn và thất vọng vô cùng khi đọc xong bài viết ấy, trong đầu tôi luôn vấn vương câu hỏi, tại sao lại như vậy?. Thực tình câu hỏi đó cũng khó cắt nghĩa, bởi nhận thức, nắm bắt thông tin, cách nhìn nhận, đánh giá từng vấn đề của đời sống xã hội trong mỗi người là khác nhau. Nhưng dù thế nào đi nữa thì hiện thực tình hình đất nước ta là không thể phủ nhận, không thể bóp méo, bịa đặt. Vậy nên tôi xin được trao đổi với tác giả Nguyễn Hồng Thanh, một vài ý trong nội dung bài viết bằng góc nhìn thực tế của một công dân đang sống và được thụ hưởng những thành quả công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo trong 30 năm qua mang lại cho dân tộc.
Trong nhiều nội dung ông đề cập, tôi quan tâm nhất đến vấn đề ông cho rằng " Đại hội lần thứ 12 của Đảng nên từ bỏ CN M-L, bỏ CNXH, lấy học thuyết Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng và là kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình". Đây thực sự là nhận thức sai lầm, phiến diện, thiếu căn cứ lý luận và thực tiễn, tại sao vây?, bởi vì, khi nghiên cứu tư tưởng Hồ Chí Minh "ông gọi là học thuyết Hồ Chí Minh" chúng ta nhận thấy: Trong suốt cuộc đời và sự nghiệp hoạt động cách mạng của mình, Hồ Chí Minh không chỉ coi CN M-L là một học thuyết khoa học và cách mạng mà còn là đạo đức và văn hóa. Chính vì vậy, Người đặt niềm tin sâu sắc vào lý tưởng và con đường cách mạng mà C. Mác và Lênin đã vạch ra, đồng thời cũng kế thừa những tinh hoa tư tưởng khác của nhân loại cũng như giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Năm 1924 khi đọc sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa của Lênin, Nguyễn Ái Quốc đã thấy “Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta!” (Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.12, tr. 562). Trong cuốn Đường cách mệnh, Nguyễn Ái Quốc viết rằng, bây giờ chủ nghĩa nhiều, học thuyết nhiều nhưng chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mạng nhất là chủ nghĩa Lênin. Về sau trong nhiều tác phẩm, bài diễn văn, bài báo của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn khẳng định vai trò của CN M-L và yêu cầu cán bộ, đảng viên học tập, tu dưỡng và vận dụng sáng tạo CN M-L. Người coi CN M-L là “cái cẩm nang” thần kỳ, “kim chỉ nam” cho cách mạng VN. Người viết: “Đảng ta nhờ kết hợp được CN M-L với tình hình thực tế của nước ta, cho nên đã thu được nhiều thắng lợi trong công tác”; “Học tập CN M-L là học tập cái tinh thần xử trí mọi việc, đối với mọi người và đối với bản thân mình; là học tập những chân lý phổ biến của CN M-L để áp dụng một cách sáng tạo vào hoàn cảnh thực tế của nước ta”, “Chúng ta phải nâng cao sự tu dưỡng về CN M-L để dùng lập trường, quan điểm, phương pháp CN M-L mà tổng kết những kinh nghiệm của Đảng ta, phân tích một cách đúng đắn những đặc điểm của nước ta. Có như thế, chúng ta mới có thể dần dần hiểu được quy luật phát triển của cách mạng VN, định ra được những đường lối, phương châm, bước đi cụ thể của cách mạng xã hội chủ nghĩa thích hợp với tình hình nước ta” (Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.11. tr. 97, 611, 92)... Do đó, về lôgic, và bản chất, tư tưởng Hồ Chí Minh là sự vận dụng sáng tạo, phát triển, làm phong phú CN M-L và thống nhất với CN M-L chứ không có sự đối lập với CN M-L như ông và một số người lầm tưởng cố tình phủ nhận nó. Những dẫn chứng trên đây cũng bác bỏ luôn quan điểm phủ nhận vai trò của CN M-L đối với cách mạng nước ta trong 85 năm qua do Đảng ta lãnh đạo. Cần phải nhận thức rằng, từ thực tiễn công cuộc đổi mới trong 30 năm qua, có giai đoạn, thời điểm Đảng ta cũng phạm phải những sai lầm, khuyết điểm. Nhưng những sai lầm khuyết điểm đó đều xuất phát từ việc Đảng nhận thức và vận dụng không đúng với tinh thần và bản chất của học thuyết Mác-Lênin, chứ không phải học thuyết đó vốn có sai lầm. Điều này đã được công khai thừa nhận ở Đại hội VI, được khẳng định tại Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên CNXH (bổ sung, phát triển 2011). Điều này càng khẳng định chắc chắn nếu "lấy học thuyết Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng và là kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình", cũng chính là đã thừa nhận CN M-L trong tiến trình cách mạng của nước ta, chứ không như ông và một số người lầm tưởng, cố tình bác bỏ CN M-L.
Một vấn đề nữa, ông cho rằng "Đại hội lần thứ XII của Đảng nên từ bỏ CNXH". Đây là một "đề nghị" sai lầm đáng phải phê phán, tại sao vậy? bởi vì nếu từ bỏ CN M-L, "lấy học thuyết Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng và là kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình" thì trong nhận thức của ông rất mâu thuẫn, những dẫn chứng ở trên đã bác bỏ điều đó. Hơn nữa, chúng ta nhận thấy và khẳng định rằng, tư tưởng Hồ Chí Minh là CN M-L ở VN; cốt lõi của tư tưởng Hồ Chí Minh là độc lập dân tộc gắn liền với CNXH; tinh thần độc lập, tự chủ, đổi mới và sáng tạo là mẫu mực của tư tưởng Hồ Chí Minh. Nhưng trong khuôn khổ bài viết, không thể nói tất cả về điều đó, chúng tôi chỉ có thể nói đến việc Hồ Chí Minh đã kế thừa và tiếp thu có chọn lọc, vận dụng và phát triển sáng tạo một số luận điểm của CN M-L về CNXH trong bối cảnh lịch sử cụ thể của cách mạng VN, Người viết "Mác đã xây dựng học thuyết của mình trên một triết lý nhất định của lịch sử, nhưng lịch sử nào? Lịch sử châu Âu. Mà châu Âu là gì? Đó chưa phải toàn thể của nhân loại" và cho rằng, "có gì sung sướng vẻ vang hơn là trau dồi đạo đức cách mạng để góp phần xứng đáng vào sự nghiệp xây dựng CNXH và giải phóng loài người" (Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.1, tr.509-510; t.11, tr.612). Hồ Chí Minh lại chỉ rõ "trong những điều kiện như thế, chúng ta phải dùng những phương pháp gì, hình thức gì, đi theo tốc độ nào để tiến dần lên CNXH... Chúng ta phải nâng cao sự tu dưỡng về CN M-L để dùng lập trường, quan điểm, phương pháp CN M-L mà tổng kết những kinh nghiệm của Đảng ta, phân tích một cách đúng đắn những đặc điểm của nước ta. Có như thế chúng ta mới dần dần hiểu được quy luật phát triển của cách mạng VN, định ra được đường lối, phương châm, bước đi cụ thể của cách mạng xã hội chủ nghĩa thích hợp với tình hình nước ta (Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.11, tr.92). Thấm nhuần lời dạy của Người và căn cứ vào tình hình thực tiễn của Đất nước, Đảng ta đã xác định mục tiêu cụ thể cho từng giai đoạn, đặc biệt gần đây nhất là các Văn kiện của Đại hội XI, chúng ta có thể phác họa mô hình CNXH của VN với những nội dung chủ yếu như sau: Thứ nhất, mục tiêu bao trùm và thể hiện bản chất của xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đang xây dựng là: dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Thứ hai, mục tiêu đó được cụ thể hóa bằng những đặc trưng cơ bản trên các lĩnh vực của đời sống xã hội, đó là: Do nhân dân làm chủ; có nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp; có nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng VN bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển; có Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do ĐCS lãnh đạo; có quan hệ và hợp tác với các nước trên thế giới. Các đặc trưng đó thể hiện một cách toàn diện những nét căn bản nhất các lĩnh vực khác nhau của một xã hội, từ chính trị đến kinh tế, văn hóa, xã hội và đối ngoại. Những vấn đề ấy cần được tiếp tục tìm hiểu và làm sáng tỏ về mặt lý luận và thực tiễn. Đây là một điều hết sức bình thường, bởi nhận thức là một quá trình. Chính việc phát hiện những vấn đề mới nảy sinh và tìm cách giải quyết chúng một cách thỏa đáng sẽ góp phần quan trọng vào việc định hình ngày càng chính xác mô hình CNXH ở VN. Trên thực tế hiện nay, quá trình toàn cầu hóa, hội nhập quốc tế đang diễn ra với sự tham gia của tất cả các nước có chế độ chính trị khác nhau, trong đó có các nước đang xây dựng CNXH và hướng tới mục tiêu của CNXH. Một thực tế cho thấy, qua 30 năm đổi mới, Đảng ta đã hình thành được một hệ thống quan điểm lý luận về CNXH và con đường đi lên CNXH ở nước ta và thu được những thành tựu đáng phấn khởi và tự hào. Nước ta đã trở thành nước đang phát triển có mức thu nhập trung bình do kinh tế liên tục tăng trưởng khá trong nhiều năm; công cuộc xóa đói, giảm nghèo đạt được những kết quả ngoạn mực, tăng trưởng kinh tế có bước phát triển, năm sau cao hơn năm trước, nhất là năm 2015 tăng 6,68% (năn 2014, số hộ nghèo chỉ còn 6%), được Liên hợp quốc xếp là một trong những nước đứng đầu trong thực hiện Mục tiêu thiên niên kỷ (6/8 mục tiêu). Nhờ đó, đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân được cải thiện rõ rệt. Hệ thống chính trị và khối đại đoàn kết toàn dân tộc được củng cố và tăng cường; chính trị - xã hội ổn định; quốc phòng, an ninh được giữ vững; vị thế của nước ta trên trường quốc tế ngày càng được nâng cao, quan hệ đối ngoại được mở rông, nhất là với các nước lớn...tạo tiền đề phát triển, hội nhập và bảo vệ vững chắc chủ quyền lãnh thổ; nước ta được xem là nước an toàn nhất thế giới, là địa chỉ hấp dẫn khách du lịch và nhà đầu tư nước ngoài càng khẳng định tính đúng đắn của con đường xây dựng, phát triển đất nước của Đảng ta.
Xây dựng CNXH ở VN đã đạt được những thành tựu kể trên, nhưng chúng ta cũng thừa nhận, vẫn còn những khuyết điểm, yếu kém cả về kinh tế, xã hội, văn hóa, đạo đức, hay sự lãnh đạo, quản lý đã được Đảng ta chỉ ra và được nhân dân tham góp vào dự thảo Văn kiện trình Đại hội XII của Đảng. Do vậy không vì những khuyết điểm, yếu kiếm đó để phủ nhận những thành tựu cơ bản và lớn lao đang làm biến đổi sâu sắc đất nước. Xây dựng con đường xã hội chủ nghĩa để hướng tới một xã hội tốt đẹp, thật sự vì con người, vì lợi ích quốc gia, dân tộc thì tại sao lại phải từ bỏ nó. Do đó ông và một số người phê phán con đường XHCN ở nước ta, chính là đã cố tình phủ nhận lịch sử, quay lưng lại với thực tiễn, thành quả phát triển đất nước, thể hiện mưu đồ chính trị xóa bỏ thành quả cách mạng, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa và vai trò lãnh đạo của ĐCS VN. Tôi luôn vững tin khẳng định, nhân dân ta mãi mãi tin tưởng vào sự lãnh đạo Của Đảng, lịch sử đất nước, dân tộc đang phát triển trên con đường đúng đắn, không thể một thế lực nào có thể cản trở, phá hoại, vì đó là con đường phù hợp với quy luật tiến hóa của lịch sử, đáp ứng được nguyện vọng của các tầng lớp nhân dân trong thời kỳ mới.

TÂM ĐỊA ĐEN TỐI CỦA MỘT KẺ PHẢN BỘI TỔ QUỐC VÀ NHÂN DÂN



Minh Quân

Cái bản mặt của Bùi Tín chẳng lạ gì đối với người dân Việt Nam yêu nước và những kẻ cùng hội, cùng bè bán nước, hại dân. Mọi người dân Việt Nam đểu coi Bùi Tín là kẻ “vong ân, bội nghĩa”, kẻ “trở cờ”, phản bội Tổ quốc và nhân dân. Vừa qua, với tâm địa đen tối, Bùi Tín viết bài “Trước quốc nạn, chúng ta phải làm gì, và làm thế nào?” và đưa lên blog của mình và nó nhanh chóng được mấy kẻ cùng hội, cùng thuyền đăng lên VOA tiếng Việt (ngày 18/10/2015).
Bài này, Bùi Tín nêu lên 4 nội dung: “I- Chúng ta làm gì?  II- Chúng ta làm cuộc cách mạng ấy như thế nào? III - Những ai tham gia cuộc cách mạng này? IV - Thời cơ đã đến?”. Đọc xong, mới thấy các luận điệu của ông ta cũ rích, chỉ là sự sao chép, cóp nhặt của người khác. Bùi Tín nhai lại rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo nhân dân đánh thực dân, đế quốc giành độc lập dân tộc, chỉ là con “tốt đen” của Đảng Cộng sản Liên Xô, Trung Quốc (cách diễn đạt khác với Trần Đĩnh trong Đèn cù mà thôi). Mọi người dân Việt Nam ở trong nước hay đang định cư ở nước ngoài và nhân dân tiến bộ trên thế giới đều biết: dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt nam, cuộc kháng chiến chống đế quốc, thực dân xâm lược của dân tộc ta thắng lợi đã góp phần cùng với nhân dân yêu chuộng hòa bình, công lý trên thế giới loại bỏ “một vết nhơ của nhân loại - chủ nghĩa thực dân, đế quốc”, trong có nhân dân Liên Xô, Trung Quốc. Vậy cho nên, nói Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ là “Đèn Cù”, “tốt đen” của Đảng Cộng sản Liên Xô, Trung Quốc thì đúng là Bùi Tín, Trần Đĩnh óc như không, có mắt như mù, có tai như điếc. Viết như thế, Bùi Tín là nhằm xét lại, xuyên tạc lịch sử dân tộc, phỉ báng dân tộc Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam. Tiếc thay, tâm đen ấy đã bị nhân dân ta nhân rõ.
          Lại nữa, Bùi Tín lại nhai đi, nhai lại cái tư tưởng đen tối “Năm cùm một gông”. Thực chất là, kêu gào dân tộc Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lê-nin, từ bỏ CNXH, từ bỏ kinh tế quốc doanh,… Một thực tế không thể phủ nhân là, tư tưởng của C. Mác luôn tỏa sáng trong thế kỷ XXI và những thế kỷ tiếp theo. Nhiều học giả, chính khách trên thế giới luôn nghiên cứu, tìm hiểu, vận dụng phương pháp luận khoa học, phép biện chứng Mác xít trong đánh giá sự phát triển đất nước mình và thế giới. Tư tưởng của C. Mác sống mãi và luôn được các nhà khoa học bổ sung, phát triển. Vừa qua, các tác phẩm của C. Mác được nhà xuất bản ở Đức giữ bản quyền vẫn tái bản nhiều lần nhằm đáp ứng yêu cầu nghiên cứu của các nhà kinh tế tư sản. Lịch sử đã chứng minh tư duy vượt trước thời đại của thiên tài C. Mác và loài người luôn kính trọng, khâm phục ông. Điều này, lịch sử, hiện thức đã chứng minh chỉ có kẻ có tâm địa tăm tối, đầu óc ngu dốt, thiển cận như Bùi tín mới không thấy.
Bùi Tín còn cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam “lừa dân”, nói đổi mới, nhưng “đổi mà không mới”. Đúng là có mắt như mù, có tai như điếc, Bùi Tín biết rõ: Đảng Cộng sản Việt Nam công khai tuyên bố: Việt Nam tiến hành đổi mới toàn diện đất nước, trước hết là đổi mới tư duy, nhưng không “đổi màu”. Chỉ có những kẻ “trở cờ” như Bùi Tín mời đòi đổi mới là phải đổi màu, muốn Việt Nam xa rời con đường phát triển XHCN, chuyển sang con đường TBCN. Đúng là mơ giữa ban ngày. Ngày nay, công cuộc đổi mới ở Việt Nam đã chuyển sang thời kỳ đẩy mạnh CNH,HĐH, hội nhập quốc tế. Mục tiêu vì “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” đã được từng bước thực hiện một cách vững chắc. Đất nước Việt Nam ngày càng đổi mới, thế và lực ở trong nước và uy tín trên trường quốc tế ngày càng cao. Thế mà gọi là Đảng Cộng sản Vieetjh nam lừa dối nhân dân sao?
Cổ súy cho cách mạng màu ở Việt Nam, Bùi tín viết: “Ngày nay, nhờ phương tiện truyền thông bén nhạy, Internet, điện thoại cầm tay, Facebook để tổ chức điều hành các cuộc xuống đường nhanh nhạy, chặt chẽ”. Và như thế, Bùi Tín kêu gọi những kẻ cùng hội, cùng thuyền nhanh chóng sử dụng internet để tổ chức tập hợp lực lượng, hoạt động chống phá, lật đổ chính quyền. Mục tiêu của Bùi Tín là nhằm đòi đa nguyên, đa đảng, thay đổi thể chế chính trị, tiến tới lật đổ chế độ ở Việt Nam. Đúng là “nằm mơ giữa ban ngày”! Nhân dân Việt Nam luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, tin vào con đường Đảng, Bác Hồ và nhân dân đã lựa chọn. Trong quá trình lãnh đạo nhân dân xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, chỗ này, chỗ khác, lúc này, lúc khác, đội ngũ cán bộ, đảng viên của Đảng vẫn còn một bộ phận suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, không thực sự vì dân, đã được Đảng công khai thừa nhận và có biện pháp khắc phục. Một Đảng dám công khai khuyết điểm của mình, kịp thời có biện pháp khắc phục là một Đảng mác xít chân chính, đạo đức và văn minh. Đó là một điều hiển nhiên.
 Bùi Tín còn “nhắn nhủ”: “Rất mong những suy tư, góp ý của một cựu đảng viên cộng sản, nay là nhà báo tự do sắp tròn 90 tuổi, sẽ là chút cống hiến nhỏ bé cho cuộc cách mạng dân chủ đang độ chín tới hoàn toàn”.  Chao ôi, kẻ “trở cờ” này đang giăng dối, giãy chết đây! Cũng đúng thôi, quy luật của tạo hóa là vậy, kẻ “gần đất xa trời” cũng lúc về cõi vĩnh hằng, những tư tưởng độc hại nhất định bị loại trừ, những kẻ phản bội lại nhân dân, Tổ quốc nhất định phải trả giá. Bùi tín không chỉ chết về sinh học, mà còn chết về tư tưởng, đạo đức, phẩm giá làm người.

LẠI LÀ SỰ ĐỊNH KIẾN


“Đáng tiếc Báo cáo tự do Tôn giáo quốc tế 2014 của Hoa Kỳ, mặc dù đã ghi nhận những thành tựu của Việt Nam trong lĩnh vực này, vẫn tiếp tục đưa ra một số đánh giá không khách quan, trích dẫn những thông tin sai lệch về Việt Nam”. Đó là khẳng định, của Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình, tại cuộc họp báo thường kỳ ngày 15/10 vừa qua, phản đối Phúc trình hằng năm về tự do tôn giáo thế giới, của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ công bố ngày 14/10/2015. Báo cáo sai lệch như thế chỉ có thể là sự định kiến mà thôi. Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ không thấy hay cố tình làm ngơ trước hệ thống pháp luật Việt Nam ngày càng hoàn thiện tạo điều kiện thuận lợi hơn để các tôn giáo hoạt động. Thật vậy:
Điều 24, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013 ghi rõ: “Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật”.
Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân Việt Nam được cụ thể hóa trong nhiều văn bản pháp quy khác. Pháp lệnh Tín ngưỡng, Tôn giáo có hiệu lực từ 15/11/2004, đã thể chế hóa đường lối, chủ trương, chính sách về tín ngưỡng, tôn giáo của Nhà nước Việt Nam, bảo đảm cho công dân thực hiện quyền về tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Ngày 01/3/2005, Chính phủ đã ban hành Nghị định 22/2005/NĐ-CP để hướng dẫn một số điều trong Pháp lệnh Tín ngưỡng, Tôn giáo. Trên cơ sở đánh giá thực tiễn hoạt động tôn giáo tại Việt Nam, tháng 11/2012, Việt Nam đã ban hành Nghị định 92/2012/NĐ-CP quy định chi tiết về biện pháp thi hành Pháp lệnh tín ngưỡng, tôn giáo với nhiều điểm mới phù hợp với thực tiễn, tạo điều kiện thuận lợi hơn cho sinh hoạt tôn giáo của người dân; trong đó, có quy định điều kiện và thời gian để một hoạt động tôn giáo được cấp có thẩm quyền công nhận là tổ chức tôn giáo. Theo đó:
Về thời gian, sau 03 năm kể từ ngày được cấp đăng ký hoạt động tôn giáo, tổ chức có hoạt động tôn giáo liên tục, không vi phạm các quy định của Điều 8, Nghị định 92/2012/NĐ-CP, ngày 08/11/2012 của Chính phủ và đáp ứng các điều kiện:
- Là tổ chức của những người có cùng tín ngưỡng, có giáo lý, giáo luật, lễ nghi không trái với thuần phong, mỹ tục, lợi ích của dân tộc;
- Có hiến chương, điều lệ thể hiện tôn chỉ, mục đích, đường hướng hành đạo gắn bó với dân tộc và không trái với quy định của pháp luật;
- Có đăng ký hoạt động tôn giáo và hoạt động tôn giáo ổn định;
- Có trụ sở, tổ chức và người đại diện hợp pháp;
- Có tên gọi không trùng với tên gọi của tổ chức tôn giáo đã được cơ quan nhà nước có thẩm quyền công nhận thì được quyền đề nghị cơ quan nhà nước có thẩm quyền công nhận tổ chức tôn giáo.
Về thẩm quyền công nhận và thời hạn trả lời:
Khoản 3, Điều 8, Nghị định 92 quy định:
- Trong thời hạn 45 ngày làm việc kể từ ngày nhận được hồ sơ hợp lệ, Thủ tướng Chính phủ xét công nhận tổ chức tôn giáo có phạm vi hoạt động ở nhiều tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương; trường hợp không công nhận phải trả lời bằng văn bản và nêu rõ lý do.
- Trong thời hạn 30 ngày làm việc kể từ ngày nhận được hồ sơ hợp lệ, Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp tỉnh xét công nhận tổ chức tôn giáo có phạm vi hoạt động chủ yếu ở một tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương.
Chính phủ Việt Nam đã quy định rõ ràng như vậy, tín đồ các tôn giáo đã biết và hiểu rõ, muốn được cấp có thẩm quyền công nhận là tổ chức tôn giáo, thì phải đăng ký để được hoạt động theo quy định của Hiến pháp và pháp luật. Không đăng ký, hoặc đăng ký nhưng không đủ điều kiện trên thì không được công nhận là tổ chức tôn giáo thì không hoạt động như tổ chức tôn giáo được. Bởi lẽ, Việt Nam cũng như các quốc gia có chủ quyền khác, mọi hoạt động của tổ chức, cá nhân, trong đó có hoạt động tôn giáo đều phải tuân theo Hiến pháp và pháp luật. Thế mà, Báo cáo tự do Tôn giáo quốc tế 2014 của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lại cho rằng, nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục giới hạn hoạt động của các tổ chức tôn giáo không đăng ký (!).
Khi được hỏi: Tại sao các tổ chức này không đăng ký hoạt động với nhà nước để được công nhận và sinh hoạt đạo dễ dàng hơn? Một số hội nhóm tôn giáo nói “thực hành tín ngưỡng là quyền căn bản, công dân có quyền sinh hoạt tôn giáo độc lập với nhà nước, không phải xin - cho”. Điều đó cho thấy, rõ ràng họ không muốn đăng ký vì muốn sống ngoài pháp luật, bất chấp luật pháp mà không nơi nào trên thế giới có được. Đó là sự đòi hỏi phi lý, không chấp nhận được. Đây chỉ là số ít, không phản ánh đúng bức tranh tôn giáo Việt Nam hiện nay, với 95% dân số có đời sống tín ngưỡng. Hằng năm, Việt Nam có khoảng 8.500 lễ hội tôn giáo hoặc tín ngưỡng cấp quốc gia và địa phương được tổ chức. Tín đồ tôn giáo hoàn toàn tự do trong việc thực hiện các nghi lễ tôn giáo, bày tỏ và thực hành đức tin tôn giáo của mình. Chức sắc, nhà tu hành các tôn giáo được tự do trong việc thực hành các hoạt động tôn giáo theo giáo luật. Việc phong chức, bổ nhiệm, thuyên chuyển chức sắc được thực hiện theo quy định của giáo hội. Các tổ chức tôn giáo đã được công nhận tư cách pháp nhân trong những năm qua đều có sự phát triển về số lượng cơ sở giáo hội, về tín đồ, chức sắc nhà tu hành, về việc xây dựng mới hoặc tu bổ các cơ sở thờ tự, bảo đảm kinh sách, các hoạt động tôn giáo theo hiến chương, điều lệ và giáo lý, giáo luật. Các chức sắc, nhà tu hành được tham gia học tập, đào tạo ở trong nước và nước ngoài hoặc tham gia các sinh hoạt tôn giáo ở nước ngoài. Nhiều tổ chức tôn giáo nước ngoài đã vào giao lưu với các tổ chức tôn giáo Việt Nam. Điển hình là, Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã tổ chức thành công Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc 2008 và 2014 tại Việt Nam.
Việc in kinh sách và xuất bản các ấn phẩm khác liên quan đến tôn giáo được duy trì thường xuyên, bảo đảm phục vụ yêu cầu hoạt động tôn giáo tại Việt Nam. Hầu hết các tổ chức tôn giáo đã có báo, tạp chí, bản tin, như: Tạp chí Nghiên cứu Phật học, Báo Giác ngộ của Phật giáo; Tập san Hiệp thông, Báo Người Công giáo Việt Nam, Báo Công giáo và Dân tộc của Công giáo; Tạp văn Hương sen của Phật giáo Hòa Hảo; Bản tin Mục vụ và Bản tin Thông công của Tin lành,… đã nói lên bức tranh phong phú, sinh động của tôn giáo Việt Nam. Đồng thời, bác bỏ báo cáo sai lệch về tình hình tôn giáo Việt Nam của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.
                                                                        Nguyễn Văn

Giọng điệu xảo trá không thể đánh đổ được lòng tin của dân tộc Việt Nam




Phương Nam
Với tôi có được cuộc sống như hiện nay thật là hạnh phúc và mãn nguyện, nhớ lại cách đây hơn 40 năm về trước lúc đó gia đình tôi nghèo lắm, cả nhà 6 người sống trong “ngôi nhà” chỉ vẻn vẹn hơn 20 mét vuông nằm ở con hẻm nhỏ giữa sài Gòn, hàng ngày bố mẹ tôi phải lam lũ “chạy” hết chỗ này đến chỗ kia tìm việc làm thuê kiếm sống, hôm nào gặp “hên” có việc thì mới đủ tiền mua đồ ăn cho 6 người trong gia đình, có ngày kiếm được ít bố mệ tôi thường ăn uống qua loa còn dành phần cho mấy đưa nhỏ...Ngẫm lại những giây phút đó tôi thấy ớn lạnh, lòng thắt đau, tôi tự nhủ tại sao cũng một đời người mà gia đình tôi lại khổ đến thế... Rồi ngày ấy đã tới, miền Nam được giải phóng, đất nước thống nhất, nhờ chính quyền cách mạng tôi cùng mấy đứa em được đi học, đây thực sự là bước ngoặt thay đổi cuộc đời gia đình tôi cũng như nhiều gia đình nghèo ở Sài Gòn lúc đó, vì không ai nghĩ rằng những gia như gia đình tôi con cái lại được đi học. Bẵng đi mấy chục năm rồi, với sự cố gắng của gia đình và xã hội, nên hiện nay gia đình tôi có một cơ ngơi đàng hoàng, có của ăn, của để, con cháu có công ăn việc làm ổn định, chăm ngoan, học tập tiến bộ...
Phải nói rằng, có được cuộc sống như vậy người dân như chúng tôi đang sống trên đất nước này luôn trận trọng, biết ơn công lao trời biển của Bác Hồ và Đảng ta đã gian khổ huy sinh, phấn đấu vượt qua mọi khó khăn thử thách cam go mong đem lại hạnh phúc cho nhân dân. Thế nhưng thưa với các bạn, trong những ngày gần đây trên một số trang mạng xã hội, có những kẻ bán rẻ lương tâm, mặt người dạ thú đã viết nhiều bài xuyên tạc hiện thực cuộc sống trên đất nước Việt Nam để bôi nhọ, chống phá Đảng, Nhà nước. Chúng giã tâm chống phá Đại hội XII của Đảng nhằm mục đích hướng lái dân tộc Việt Nam đi theo quỹ đạo của chúng ... Đọc những bài viết với những giọng điệu xảo trá “cả vú lấp miệng em” như vậy làm cho tôi băn khoăn “tại sao lại có những kẻ tráo trở như vậy”, ai đọc cũng thấy bực mình như tôi. Vậy nên với trách nhiệm là một công dân đang thừa hưởng những thành quả của công cuộc đổi mới do Đảng ta lãnh đạo nên tôi viết đôi dòng xuy nghĩ của mình với tựa đề “Giọng điệu xảo trá không thể đánh đổ được lòng tin của dân tộc Việt Nam” để chia sẻ cùng độc giả bạn đọc có cái nhìn khác quan, công tâm, không mắc mưu những kẻ dối trá.
Thưa với các bạn, trong những bài viết kiểu như trên, chúng cố kiết tổng hợp “những vụ việc” phức tạp, nhạy cảm mà các cơ quan chức năng của chúng ta đang tập trung giải quyết trên các lĩnh vực kinh tế, an ninh, trật tự an toàn xã hội để xuyên tạc, bịa đặt, phác họa nên một “bức tranh” về xã hội Việt Nam đầy rẫy những tai ương, theo kiểu như “Nhìn lại lịch sử nhân loại thật trăn trở cho tương lai của dân tộc. Hiểm họa Bắc thuộc là thứ mà nhiều người vẫn thường nhắc đến, nhưng hãy thử từ một cái nhìn toàn cảnh. Chẳng cần phô bày lại cảnh tượng bạo lực học đường, hôi của, chôm chĩa, cướp bóc, giết người dã man, chúng ta vẫn sẽ thấy ngay văn hóa Việt đã vào giai kỳ suy thoái. Đó, là hồi chuông cảnh báo nguy cơ tự giải thể dân tộc mà chúng ta không thể phớt lờ” trong bài viết “Bên lề đổ nát” của bồi bút Nguyễn Phương Uyên (Danlambao).
Có thể dễ dàng nhận thấy Nguyễn Phương Uyên là một “rận chủ” có kỹ năng lợi dụng các kỳ họp gần đây của Ban Chấp hành Trung ương họp bàn về Đại hội XII của Đảng, nhất là khi Đảng ta xin ý kiến của nhân dân góp ý vào dự thảo báo cáo chính trị, “rận chủ chăm chỉ" nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam, được cư dân mạng “xếp hạng” trong tốp dẫn đầu trên trang blog danlambao. Các bài viết của “y” cũng luôn nhận được sự tung hô khen ngợi của các đối tượng phản động, bọn bán nước trong cộng đồng người việt ở ngoài nước, các phần tử bất mãn, cơ hội chính trị, phản động trong nước phụ họa, được các thế lực phản động ở bên ngoài hà hơi, tiếp sức, bằng những đồng tiền hỗ trợ hoạt động với cái gọi là “dân chủ, nhân quyền” và chia sẻ trên một loạt các trang web phản động khác. Việc hư cấu, xuyên tạc, nói xấu, bôi nhọ Đảng Cộng sản Việt Nam, lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta dường như đã thành một kĩ năng, ăn sâu vào tiềm thức và dụng ý của “rận chủ Nguyễn Phương Uyên”, trở thành “thói quen” của con người xảo trá, “lá mặt lá trái” diễn trò chống phá hằng ngày của “y”. Được bơm tiền chỉ để xuyên tạc, chọc ngoáy, nói xấu người khác nên kĩ năng này của Uyên đã trở lên chuyên nghiệp. Chủ đích của “y” có thể dựa vào các thông tin bình thường trong cuộc sống, các thông tin về tình hình chính trị, xã hội trên các trang báo khác để vẽ vời, thêm thắt, hướng lái người đọc nhẹ dạ đi theo lối suy nghĩ tiêu cực, chống đối. Chẳng hạn từ việc chọn nhân sự cho đại hội Đảng, quan hệ Việt Nam - Trung Quốc, Việt Nam - Mỹ, tình hình phức tạp trên Biển Đông, hay việc Tổng Bí thư của ta sang thăm và làm việc tại Trung Quốc, Mỹ...tất cả những ý đồ đó mà Nguyễn Phương Uyên và đồng bọn thường tập trung hướng đến là những người trẻ tuổi bởi theo chúng họ ít hiểu biết về kiến thức lịch sử, văn hóa của dân tộc, trong khi “đam mê” lướt web, thích “chém gió” và thể hiện mình. Điều này sẽ ảnh hưởng sâu sắc, lâu dài đến suy nghĩ và hành động của giới trẻ.
Có thể nhận thấy “kỹ năng mánh lới” của Uyên là “y” tìm tòi, tổng hợp thông tin, hư cấu trộn lẫn thật - giả để đưa ra những thông tin rất khó kiểm chứng đối với người đọc, dễ dàng có được các "sản phẩm" để "y" kiếm những đồng tiền nhơ bẩn đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Do đó Uyên nghĩ và tưởng tượng ra đủ trò để hạ uy tín và bôi đen các đồng chí lãnh đạo, vẽ ra nhiều hình ảnh rối ren, mập mờ bí ẩn về chính trị Việt Nam, phe này, phái nọ đấu đá tranh dành quyền “kiểm soát” theo kiểu “võ đoán”, thâm chí Uyên cũng không bỏ lỡ cơ hội để tổng hợp các thông tin trên các trang báo khác rồi bôi thêm vài dòng nhận xét cá nhân theo kiểu “phân tích, nhận định, đánh giá” rồi đưa ra vài “suy đoán” theo hướng tiêu cực như là “Ở những nền Cộng hòa và Dân chủ như Cộng hòa Xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam, người dân là những người nắm giữ vận mệnh của đất nước nhưng nền chính trị chuyên quyền chỉ sử dụng người dân như những công cụ phục vụ cho chế độ. Những ý kiến thuận chiều mới được dùng để tham khảo, các ý kiến khác bị gạt bỏ thậm chí với những ý kiến chống lại sẽ bị quy chụp, vu vạ vào các điều luật về an ninh quốc gia”… là có ngay một sản phẩm “tâm huyết” bôi đen bản chất ưu việt của Đảng Cộng sản, chống phá Đại hội XII của Đảng, bác bỏ những thành quả công cuộc đổi mới trong những năm vừa qua của dân tộc Việt Nam .
       Thưa với các bạn độc giả, “đáng thương” và buồn thay cho Nguyễn Phương Uyên và bọn phản động, cơ hội chính trị, hành vi bán nước của chúng luôn luôn bị nhân dân phát giác và cũng không lạ gì bộ mặt “giả nhân, giả nghĩa” phản dân, hại nước của đám “rận chủ” mà Nguyễn Phương Uyên là một “rận chủ xuất sắc” được các thế lực thù địch ngoại bang tâng bốc đánh giá cao, có "thành tích" chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam. Nhưng dù “lắm mưu, nhiều kế” nham hiểm của bầy “rận chủ” đến đâu đi chăng nữa; tôi vẫn tin rằng dân tộc Việt Nam luôn nhận thức được những giọng điệu xảo trá của chúng không thể đánh đổ được lòng tin của dân tộc đối với Đảng Cộng sản Việt Nam. Nhân dân đang hồ hởi phấn khởi đóng góp những ý kiến tâm huyết, trách nhiệm của mình vào dự thảo Báo cáo chính trị và  chờ đón sự kiện chính trị quan trọng của đất nước đó là Đại hội lần thứ XII của Đảng đang đến gần.